Thời tiết huyện Chính Đức lúc giao mùa hạ vẫn se lạnh hơn Tây Hoài thị. Trình Kính Giai mấy ngày không ra đường, đột nhiên thấy ngoài trời lạnh đến khó chịu. Chiếc áo đồng phục của Lý Phùng Trì rộng thùng thình so với cô, gió lùa từng đợt vào bên trong. Nhìn quanh không có ai, cô mới rụt cổ vào, siết chặt áo khoác. Trình Kính Giai luôn coi trọng hình tượng cá nhân. Ra khỏi khách sạn, cô nhìn mấy con đường nhỏ phân vân. Không biết nên đi lối nào. Lý Phùng Trì thường đạp xe đi học. Theo cô quan sát, đạp xe mất khoảng 15 phút, đi bộ thì tầm nửa tiếng. Lười khởi động xe máy, trời lạnh thế này đúng là cực hình. Trên bản đồ hiển thị Chiêu Lý trấn chỉ có một trường cấp 3 chính quy - Trung học Chính Đức số 2. Trình Kính Giai phải thừa nhận mình vừa xấu tính vừa hời hợt. Vì ngoại hình và tính cách của Lý Phùng Trì hợp gu nên cô cứ thế buông thả bản thân mà trêu chọc cậu. Giờ cô mới nhận ra mình thực sự chẳng hiểu gì về cậu. Ví dụ: Và mối quan hệ với Mạnh Nghênh Thần.
Tư thế này xấu xí quá.
Nếu có người, cô thà chịu lạnh còn hơn mất phong độ.
Đành móc điện thoại bật định vị.
Quãng đường không xa lắm.
Bố mẹ cậu đâu? Sao lại sống với bà?
Đã có nhà ở khu Hoa Tường, lại còn kinh doanh khách sạn nhỏ, điều kiện kinh tế đâu đến nỗi nào, tại sao phải liều mình đi làm thuê lúc vị thành niên?
Thật sự chỉ là "bánh xe dự phòng"? Làm quen trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-thu-sac-hoa-hong-uy-nhi-ngat/2852193/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.