Lý Phùng Trì liếc nhìn La Đại Mãn - cô gái đã đỏ mặt tía tai khi hiểu ra ý nghĩa lời nói của Trình Kính Giai. Lâm Giáng Ngụ thì nhìn cô bằng ánh mắt như gặp đối thủ xứng tầm.
Thế mà cô gái kia lại tỏ ra vô tư, vẫn giữ nguyên tư thế đầy thách thức, đôi mắt hồ ly không chút ý đồ quyến rũ nào nhưng khiến trái tim chàng trai đập thình thịch như muốn bật khỏi lồng ngực, chực chạy đến trước mặt cô mà biểu lộ hết nỗi lòng.
Cô mặc bộ đồng phục cũ nhỏ hơn một size của cậu. Chiếc áo cậu đã không mặc vừa nữa nhưng với cô vẫn rộng thùng thình, bao trọn thân hình mảnh mai nhưng đầy đường cong quyến rũ. Chẳng trách trong danh bạ điện thoại cô lại ghi chú "bạn trai số 1", "bạn trai số 2".
Lý Phùng Trì l**m môi, thầm nghĩ cô đúng là có cái vốn để làm điều đó.
Chỉ nghĩ đến việc bộ quần áo này từng ôm sát cơ thể mình, từng thấm đẫm mồ hôi của cậu dù đã được giặt sạch mà giờ lại khoác lên người cô, chạm vào từng centimet da thịt...
Chết tiệt! Cậu sắp phát điên mất.
Không dám nghĩ thêm nữa, cậu vội cầm lấy lon nước từ tay Trình Kính Giai, uống một ngụm lớn rồi cố tỏ ra bình thản. Sau một hồi lưỡng lự, cổ họng cậu lăn tăn nuốt xuống: "Đi không?"
Trình Kính Giai chú ý đến đôi tai đỏ ửng của chàng trai. Cô hơi băn khoăn: Sao cậu lại ngượng? Đáng lẽ hai cô gái vì cậu mà tranh giành nhau mới phải xấu hổ chứ?
Dù không quá rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-thu-sac-hoa-hong-uy-nhi-ngat/2852195/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.