Phát hiện Sở Chước xuất hiện ở bờ biển, một đám đang chơi điên ở trong biển đều chạy về.
Tốc độ nhanh nhất là A Chiếu, thân thể nho nhỏ, đạp sóng mà đến, nhảy vài cái liền lên đến trong lòng Sở Chước, hai móng nhẹ nhàng mà đặt ở trên xương quai xanh của nàng, dùng lông mặt của mình cọ cọ cằm nàng, nghiễm nhiên đã coi mình trở thành con yêu sủng.
Sở Chước cười tủm tỉm hôn một cái ở nhúm lông trắng trên trán nó.
Cái hình thức chủ sủng ở chung này, lại nhìn thấy lần nữa Bích Tầm Châu muốn ôm trán.
Huyền Uyên và Hỏa Lân trở lại bên bờ, một đứa biến trở về bé rùa, một đứa hóa thành hình người.
"Chủ nhân, cô củng cố xong tu vi?" Hỏa Lân cao hứng hỏi.
Bé rùa ngự nước đi qua, rơi xuống trên vai Sở Chước, dùng đầu cọ cọ gương mặt của nàng.
Sở Chước ừ một tiếng, nhìn xem mấy người, nói: "Mọi người còn muốn chơi sao? Không chơi thì chúng ta phải đi Vân Tiên Đảo."
Nghe nói như thế, trừ bỏ bé rùa ngốc manh như cũ và A Chiếu da mặt dầy, Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Hỏa Lân đều có chút ngượng ngùng, nhịn không được nhếch miệng cười không ngừng với nàng, một người ngốc tự nhiên, một người cố ý ngốc, Bích Tầm Châu thấy mà không nỡ nhìn.
Hỏa Lân thấy Bích Tầm Châu xoay mặt đi, rất có ý kiến: "Lão nhị ngươi là có ý tứ gì?"
Bích Tầm Châu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-troi-voi-thu/2088343/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.