"Ngô giám quân vừa mới đọc thánh chỉ xong, toàn quân doanh trại đã biết cả rồi, còn có thể giả được sao?" Dứt lời, trong lòng Lưu Duẫn bỗng thấy buồn thay cho Vương gia. Tam Vương gia anh tuấn phóng khoáng như vậy sao có thể cưới một xấu nữ kia chứ, nhìn khuôn mặt cô đủ khiến người ta khiếp đảm, Hoàng thượng đang làm trò gì vậy?
"Tên khốn khiếp! Tam Vương gia sẽ không đồng ý đâu!" Thất Thất lớn tiếng kháng nghị, nếu lấy chồng ở Đại Hán thì cuộc đời cô coi như xong thật rồi, Uy Thất Thất hiện đại gả cho Vương gia cổ đại, quyết không thể được.
"Đó là thánh chỉ, cô cho là trò đùa sao?" Lưu Duẫn cảm thấy Thất Thất có phần quá ngây thơ, hoàng mệnh không thể trái, hôn sự là điều bắt buộc, Uy Thất Thất chỉ có thể chiếu theo thánh chỉ thành thân cùng Vương gia tôn kính của bọn họ mà thôi.
Uy Thất Thất đứng tại chỗ, nghĩ mãi cũng chẳng hiểu, tại sao lại xuất hiện cục diện này, cô suy tư một lát, vẫn cảm thấy hết sức phiền muộn, cô muốn tìm Vương gia để hỏi cho rõ, bèn nhanh chóng chạy về đại bản doanh.
Uy Thất Thất lỗ mãng vén rèm cửa đại bản doanh lên, không chút suy nghĩ đã xông vào, phát hiện bên trong không phải chỉ có mình Vương gia mà cả Trì tướng quân và Ngô Trung Nghĩa cũng đang ở đó, xem ra những lời Lưu Duẫn nói không giống bịa chuyện.
Lưu Trọng Thiên ngồi trước thư án, lòng đầy phiền muộn, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Uy Thất Thất vừa tiến vào, khuôn mặt kia lỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-gianh-hong-nhan-dai-han-nu-tuong-quan-dau-tri-cung-tam-vuong-gia/2467189/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.