"Bổn vương ngày mai dẫn binh xuất chinh, cô ở lại doanh trại, chờ bổn vương trở về!" Lưu Trọng Thiên dời tầm mắt đi, bắt đầu nghiên cứu bản đồ hành quân bày binh bố trận.
Uy Thất Thất biết rất khó thay đổi chủ ý của chàng, sớm biết vậy đã không ưng thuận lấy chàng, làm Vương phi rồi, chẳng còn chút tự do nào nữa. Uy Thất Thất đương định kháng nghị, Lưu Trọng Thiên lạnh lùng ngắt lời cô.
"Tốt nhất chớ nên có ý định cải trang thành binh lính, trước khi ta xuất chinh sẽ đi kiểm tra cô, hãy ngoan ngoãn ở lại trong doanh trại."
Ngay cả chuyện mình suy tính, Lưu Trọng Thiên cũng đoán ra được, vô vị, đáng ghét, Uy Thất Thất bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của Lưu Trọng Thiên, hiểu rằng dù có nói gì đi chăng nữa cũng vô ích, vì thế tức tối ra khỏi đại bản doanh.
Ngày hôm sau, Tam Vương gia Lưu Trọng Thiên mặc áo giáp chỉnh tề, tháo bội kiếm trên tường xuống, giắt bên hông. Uy Thất Thất ngồi dưới đất, mỏi mắt ngóng trông chàng, không lên tiếng, ngồi nghịch những lọn tóc đã mọc dài ra, có khi lần này chẳng thể đi theo đội ngũ xuất phát rồi, thật chán ngắt, buồn tẻ.
Lưu Trọng Thiên cất bước đương định ra ngoài đại bản doanh, lại quay trở về, bước tới trước mặt Thất Thất, nói với vẻ không yên lòng.
"Lần này tiêu diệt xong Hung Nô trở về, bổn vương sẽ đón cô hồi kinh, tiểu vương phi của bổn vương hãy chịu khó học hỏi phép tắc đi."
"Ai thèm học chứ! Chờ ngài trở lại, tôi sẽ bỏ đi!" Thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-gianh-hong-nhan-dai-han-nu-tuong-quan-dau-tri-cung-tam-vuong-gia/2467233/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.