Từ Man ngồi trên sập, nhìn vẻ mặt u sầu của Thục Gia, gương mặt nhỏ nhắn vốn tròn trịa cũng hóp vô, không khỏi đau lòng nói: “Giang lương nhân thân thể vẫn luôn rất tốt, ngươi đừng lo lắng quá.”
Ngày ấy công chúa Hòa Húc đại hôn, ngoài Thục Viện ra còn có Thục Gia cũng không tới, bởi vì trước đó một ngày nàng ta đến thăm Từ Man xong, trở lại tẩm cung liền phát hiện mẫu thân đổ bệnh, ngày hôm sau bệnh càng trở nên nặng hơn, ngày thứ hai vì chăm sóc mẫu thân, Thục Gia vẫn chưa xin phép trước, bèn quyết định không đi. Mặc dù Từ Man từng có thoáng nghi ngờ, nhưng cũng không đặc biệt để ý mấy, sau gặp phải Gia Cát Sơ Thanh ở phủ công chúa Hòa Húc, rồi mấy ngày tiếp đó lại nằm trên giường dưỡng bệnh, mãi đến khi lành bệnh được Thục Gia mời vào cung, mới biết nguyên do.
“Mẫu thân phát bệnh quá nhanh, ta cũng không biết…” Thục Gia trước giờ sống trong cung luôn vô tư lự, không khỏi có liên quan đến việc Giang thị mẹ nàng xem như cũng được sủng ái, rủi như Giang thị thật sự bất hạnh qua đời, cuộc sống của Thục Gia trước khi được gả đi, ắt hẳn sẽ gian nan rất nhiều.
Từ Man nhớ tới Thục Mẫn đã chết, lại nhìn nhìn Thục Gia, đều đồng dạng là mẫu thân bị bệnh, nhưng Giang lương nhân xem ra còn tốt hơn so với An bát tử, ngày công chúa Hòa Húc đại hôn, Thục Mẫn có thể bỏ qua mẫu thân, đi tính toán vì hôn sự của mình, kết quả cuối cùng đến cả mạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-thuong-vi/982625/quyen-3-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.