Muội lo lắng thân phận ư?” thấy Từ Man không nói lời nào, Gia Cát Sơ Thanh lại khó mà bình tĩnh, giữ chặt tay Từ Man nói: “Sau chuyện của phủ công chúa, Gia Cát gia nhất định…”Từ Man mi mắt cong cong, má lúm như ẩn như hiện, nào có lưỡng lự như Gia Cát Sơ Thanh tưởng tượng, rõ ràng chính là rất nguyện ý.
Tim Gia Cát Sơ Thanh nóng lên, ôm Từ Man càng chặt, bàn tay lại cao thấp không biết đặt ở đâu, từ hai má đến lỗ tai đỏ phải nói là đỏ triệt để.
Từ Man cười thầm hắn thơm cũng đã thơm, ôm cũng đã ôm, cư nhiên còn ngây thơ như thế, trong miệng lại nói: “Việc này muội không thể làm chủ, cho dù muội nguyện ý, huynh còn phải làm cho a nương muội đồng ý.”
“Đó là đương nhiên…” Gia Cát Sơ Thanh lại nghĩ tới lời công chúa Hòa Húc nói hôm đó, trịnh trọng nói: “Huynh nhất định sẽ bồi dưỡng mình thật tốt, huynh đã hứa với muội, nhất định sẽ ở bên muội đến già.”
Từ Man cũng không nói thêm nữa, vùi sâu trong lòng hắn, an tâm gật đầu.
“A Man, chờ huynh 3 năm, huynh nhất định sẽ nghênh đón muội vào cửa.” Gia Cát Sơ Thanh nói như thề.
Từ Man khi đi thấp thỏm không yên, lại đỏ mặt ngọt ngào trở về, nàng tin tưởng chỉ cần Gia Cát Sơ Thanh khá lên, mẫu thân tất nhiên sẽ không phủ quyết cửa hôn sự này, mà hiện tại cho dù tình tiết truyện đã đổi, nhưng có vài chi tiết không thay đổi, không nói người Sắc-mục, mà nói Phạm thái y, cũng đã có mối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-thuong-vi/982636/quyen-3-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.