Lại là một tiếng sấm, cái chết của Từ gia Đại cô, mọi người ở đây không ai là thấy lạ, thậm chí còn còn có người lấy việc này làm tiêu khiển mà nói vui với nữ quyến trong nhà, dù sao chuyện tỷ muội tranh chấp, khiến người vong mạng là chuyện thật sự hiếm thấy, huống chi Đại cô và Nhị cô Từ gia cũng không thù không oán, liền cứ thế mà vô cớ chết mất một người, lại không tìm được nguyên do, cuối cùng thậm chí phải mượn đến cái cớ là bị mê chứng (mộng du),có thể thấy được Kinh Triệu Doãn làm việc tắc trách và cả sự bất tài của bản thân Từ gia, Hoàng gia và Gia Cát gia.
Trong đó Gia Cát gia vốn vì chuyện ám sát năm đó mà đắc tội với hoàng gia không có cách nào tra rõ, mà thứ tử nhà họ Hoàng kia rõ ràng không được yêu thương xét về tình thì có thể lượng thứ, nhưng Từ gia sao có thể bất chấp đến tương lai của các cô nương Từ gia ngày sau, cứ phải cắn chết thứ nữ kia không tha, giống như thật sự là có thù oán vậy. Trong thành Kiến Khang, cũng có không ít người hoài nghi nội tình trong đó, chính là ngại vì không thân không quen, nên thầm nói mấy lời đằng sau mà thôi.
Nhưng khi có người đem sự thật này bày ra trước mắt, ai có thể bình tĩnh nổi? Đây chính là tận mắt nhìn thấy con gái mình chết ở trước mắt, mà đó lại là con ruột a, chứ không phải là con nuôi như phò mã, làm sao bà ta có thể trơ mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-thuong-vi/982643/quyen-3-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.