Mùng bốn, phụ thân Từ Văn Bân vốn muốn mang theo bọn trẻ đi đến nhà đại cô cô một chút, lại không ngờ rằng phủ công chúa tiếp một vị khách mà đến cả Từ Văn Bân cũng không ngờ tới.
Trong Từ phủ, ngoại trừ Từ gia đại cô cô là con gái đích xuất ra, còn có một nhị cô cô do một vị di nương sinh ra, nhưng vị nhị cô cô này gả cho một người con trai út thứ xuất của nhà họ Hoàng, Hoàng gia tổ phụ lại qua đời, nay toàn bộ nhà họ Hoàng, đều do Hoàng gia tổ mẫu và cha của Hoàng Tú Oánh – Tả tướng quân nắm giữ, vả lại mẹ của Hoàng Tú Oánh tuy nói là một di nương, nhưng dù sao Hoàng gia tổ mẫu và Tả tướng quân đều sủng bà ta, ấy thế là dựa vào thân phận di nương hèn mọn kia, gánh vác hết nửa nhà, điều này làm cho tiểu thúc nhà họ Hoàng (vốn là thứ tử nên không được Hoàng gia tổ mẫu chào đón) ngày càng khó sống, liên đới đến Từ gia nhị cô cô cũng chịu khổ theo.
(* nhắc lại nhé: đích tử/ đích nữ/ đích xuất: con vợ cả đẻ ra; thứ tử/ thứ nữ/ thứ xuất: con thiếp thất đẻ ra)
Đây vốn là việc xấu trong nhà, Từ gia nhị cô cô cũng không muốn về nhà tố khổ, nhưng trước lễ mừng năm mới, không biết Hoàng gia tổ mẫu bị ai xúi giục, nổi lên suy nghĩ: dầu gì lão thái gia cũng đã mất, dựa vào cái gì mà phải nuôi thứ tử chung một nhà, để cho lảng vảng trước mặt càng ngứa mắt, bèn nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-thuong-vi/982728/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.