“Muội đó, sắp làm mẹ rồi mà còn như tiểu cô nương.” Đại trưởng công chúa ngồi trên sập, uống trà hoa nhài, cười nhìn Hoàng hậu lôi kéo Từ Man không buông tay, nói.
Hoàng hậu nóng mặt, nhăn nhăn nhó nhó buông Từ Man ra, lại còn không quên bảo nữ quan bên người đem đến cho nàng chiếc hộp gỗ đã chuẩn bị từ sáng sớm, cũng không mở ra, chỉ nhét vào trong tay Từ Man, tùy ý nói: “A Man con cầm chơi đi.”
Từ Man cúi đầu nhìn chiếc hộp trong tay, hình dạng vuông vắn, kích thước có hơi nhỏ, ngay đứa bé ba tuổi là nàng cầm lấy cũng không tốn nhiều sức, cả chiếc hộp được làm bằng gỗ tử đàn, mặt trên cùng lại dùng một tấm vàng lá che miệng hộp, từng viên trân châu hồng nhạt được khảm trên mắt những con chim được chạm trỗ tinh mỹ trên hộp, vừa tinh xảo lại đáng yêu, cho dù không mở ra, Từ Man cũng cực thích chiếc hộp này.
Không tiện mở hộp ra ngay trước mắt, Từ Man cảm ơn xong, liền giao cho Xuân Nha bên người mẫu thân, mình thì ngoan ngoãn ngồi cạnh mẫu thân, nghe hai chị em họ nói chút việc nhà.
“A đệ đã biết chưa?” Đại trưởng công chúa biết đệ đệ và đệ muội hy vọng có đứa bé này từ rất lâu rồi, nếu a đệ biết được chuyện này, sợ là sẽ mừng như điên.
Hoàng hậu thỏa mãn sờ sờ phần bụng còn chưa lộ rõ, lắc lắc đầu nói: “Chưa đâu, muội cứ sợ chuyện này lỡ như không chính xác… chàng cũng sẽ không thất vọng.”
“Thật là hồ đồ mà, thái y trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-chien-thuong-vi/982770/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.