Tôi phụ họa theo sau.
"Xin lỗi Bân Bân, em sai rồi! Em thề! Em sẽ không mạnh tay như vậy nữa!"
Lương Bân vừa khóc vừa kéo tay cảnh sát.
Cảnh sát không còn cách nào khác mới nói:
"Bạo lực gia đình chỉ khi đạt đến mức độ thương tích cấp hai, cảnh sát mới có thể can thiệp, còn đây chỉ là vết thương ngoài da, mà nó đến từ đâu thì anh tự biết rõ chứ?"
Bên cạnh có người đùa:
"Tối qua vợ tôi cũng cào tôi đến rách da, chẳng lẽ tôi cũng đi báo cảnh sát à? Anh bạn ơi, nói trắng ra đây là ngoại tình đấy, có gì mà vẻ vang? Sao anh còn ngày nào cũng báo cảnh sát khoe khoang, muốn thể hiện tình cảm ở đây à?"
Một câu nói này làm Lương Bân tức đến mức ngất đi.
Ban đầu, Lương Bân đăng bài là muốn sỉ nhục tôi, hắn mong rằng tôi sẽ bị dư luận cuốn theo, sợ hãi đến mức không dám ló mặt ra.
Hắn hoàn toàn không nghĩ đến việc những bài đăng đó sẽ tạo nên mối quan hệ thân thiết giữa chúng tôi trước mặt mọi người.
Thật buồn cười!
Hắn chủ động tự buộc mình vào một mối quan hệ thân thiết với một kẻ điên như tôi.
Khi hai người không có mối quan hệ gì mà xảy ra xích mích, cảnh sát và công chúng đều sẽ can thiệp.
Nhưng một khi đã có mối quan hệ thân thiết, bạo lực trong mối quan hệ đó lại được che đậy bởi một tấm màn dày cộp.
Mọi người sẽ góp phần lấp liếm, bao che cho nhau.
【Quan tòa cũng khó xử chuyện gia đình】【Đùa giỡn cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-choi-cua-ke-tam-than-thap-linh-tam/2686230/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.