Trong lòng Tạ Ngọc My cười nhạo không ngừng.
Nha đầuquê mùa này thật không có mắt nhìn, đây là gấm Thục đáng giá mấy trăm lượng bạc một xấp, nếu biết giá cả, chắc chắn nó sẽ tức đến ói ra máu.
Lão phu nhân vốn đã không thích nàng, nghe vậy, cũng giả lả nói: “Vào phủ mấy ngày đã tiến bộ, biết nhường nhịn, tốt lắm. Vậy đại nương cứ chọn trước đi."
Cố Thị thoáng nhìn Tạ Ngọc Uyên một cái đầy ý tứ.
Lần trước chọn trang sức, nha đầu này đã chọn thứ đắt nhất, lần này lại nhường xấp vải, trong lòng nó đang có tính toán gì đây?
Mang theo thắc mắc, Cố Thị chọn xấp vải có màu sắc nhã nhặn.
Tiếp đến Tạ Ngọc Thanh và Tạ Ngọc Hồ lần lượt chọn xong hai xấp, Tạ Ngọc My thỏa lòng chọn được xấp gấm đỏ tươi đẹp nhất.
Thiệu di nương cầm khăn tay, ngón tay có phần trắng bệch.
Một sự ghen tức và không cam lòng chưa từng có từ trước đến nay trỗi dậy trong lòng bà.
Khoảng cách giữa chính thất và thiếp thất như mây với bùn.
Trước đây những gì Cố Thị có, Thiệu thị cũng không kém phần nào; giờ thành thân phận thiếp thất, dù lão phu nhân có sủng ái thế nào, cũng không vượt qua quy tắc.
Những thứ tốt như thế này sẽ không còn phần bà nữa, Thiệu di nương cúi đầu, giấu đi hận thù trong mắt.
Tạ Ngọc Uyên nhìn bàn bát tiên đã trống không, khóe môi hiện nét lạnh lùng.
Tuần Diêm Ngự Sử Dương Châu Trần gia, kiếp này tốt nhất là cách xa nàng, dù chỉ một sợi chỉ, một hạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909060/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.