Người bên gối tại sao lại khó chịu, Thiệu di nương hiểu rõ trong lòng. Bà cố tình muốn nhắc nhở người đàn ông này mọi lúc mọi chuyện: phu nhân chính thất đã đội sừng cho Tạ Nhị gia.
"Thôi được rồi, chúng ta cũng đừng quan tâm Tam tiểu thư như thế nào nữa, nói xem về Trần thiếu gia, Nhị gia đã có kế hoạch gì chưa?"
Tạ Nhị gia tất nhiên biết vợ mình đang toan tính điều gì.
"Dù ta có kế hoạch gì cũng vô dụng, chuyện này còn phải do lão gia và phu nhân quyết định. Vả lại, My nhi còn quá trẻ, phải chờ ba tỷ tỷ định thân xong rồi mới đến lượt con bé."
Thiệu di nương nghe vậy, biết rằng người đàn ông này thực sự không dựa vào được, cũng không biết làm sao, chỉ đành thở dài.
"Kết thân hay không là chuyện sau, điều quan trọng nhất là duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Trần gia. Dùng một chút tiền, đi cửa sau, ta cũng sẽ tự mình nỗ lực, cố gắng lên cao thêm một bậc, đến khi đó không thiếu những gia đình tốt."
Tạ Nhị gia càng lúc càng hạ giọng: “Trần gia không phải kẻ ngốc, điều chúng ta nghĩ, họ chưa chắc không biết. Nhớ kỹ, nóng vội không ăn được đậu phộng nóng."
Thiệu di nương nghe đến đây, bèn hiểu rõ.
Đại phòng bên đó, chẳng có chức tước gì, dù đại thiếu gia có học hành tài giỏi cỡ nào, muốn trúng cử cũng phải vài năm sau. Mà đại tiểu thư dù có là con đích thất thì sao chứ?
Trần gia có địa vị cao như vậy, họ liệu có để mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909066/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.