"Gia, có lẽ phu nhân đã nghỉ rồi?"
"Sợ cái gì, ta là con ruột của bà ấy mà."
Trần Thanh Diễm đi nhanh về phía viện của mẫu thân mình, nhìn thấy ánh đèn còn sáng trong phòng, lòng hắn không khỏi mừng rỡ, bèn sai tỳ nữ vào báo.
Lúc này, Tưởng thị đang chuẩn bị đi ngủ cùng phu quân, nghe nói con trai tới, thì vội mời vào.
Sau khi hành lễ vấn an, Trần Thanh Diễm ho khan hai tiếng, mở lời thẳng thắn: "Phụ thân, mẫu thân, con nay đã lớn, đến tuổi thành gia lập thất, không biết phụ thân mẫu thân có ai vừa ý chưa?"
Trần Hải và Tưởng thị nhìn nhau, trong lòng nghĩ thầm: Con trai này chắc là muốn có vợ, sốt ruột muốn cưới rồi.
Tưởng thị mỉm cười: "Con trai của ta, đừng vội, nương đang giúp con tìm."
Lời này không phải là nói suông.
Từ khi vào kinh, Tưởng thị đã không ngừng qua lại trong giới cao môn quyền quý, hôm nay thì dự hội thưởng hoa, ngày mai thì tham dự sinh nhật, chẳng ngày nào nhàn rỗi.
Vì sao chứ?
Chẳng phải là để tìm vợ cho con trai sao!
Con trai nhà mình xuất thân cao quý, lại vào được Hàn Lâm Viện, công tử nhà nào trong Kinh Thành sánh bằng được, nhất định phải tìm một tiểu thư gia thế, nhân phẩm xứng đáng mới được.
Trần Thanh Diễm từ nhỏ đã được nuông chiều, tính tình lại táo bạo, nói thẳng luôn: "Mẫu thân không cần phải tìm nữa, con đã có người trong lòng rồi."
Tưởng thị nghe vậy thì kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời, chân mày nhíu lại rồi giãn ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-doi-my-man-cua-dich-nu-ta-ngoc-uyen/2909151/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.