Không biết bởi do thân nhiệt của anh, hay vì quá hoảng sợ, Bì Bì cảm thấy tay mình đột nhiên mất đi tri giác. Không chỉ mất đi tri giác mà ngay cả khả năng tư duy cũng mất nốt.
Ba lần.
Tim Hạ Lan Tĩnh Đình chỉ đập ba lần mỗi phút.
──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────
Mặc dù cô không biết nó là vật gì, nhưng vẫn đề cao cảnh giác: “Cho hỏi, mang nó lâu thì tôi sẽ bị bệnh tim sao?”
“Sẽ không.” Hạ Lan Tĩnh Đình dời hạt châu ra khỏi tay cô, nhẹ nhàng nói, “Thứ này mặc dù không đáng bao nhiêu tiền, nhưng nó luôn ở bên cạnh tôi từ trước đến nay. Nếu một ngày nào đó cô không muốn đeo nữa, đừng vứt nó đi, cứ trả lại cho tôi. Được chứ?”
“Vâng.” Bì Bì đưa hay tay chống má, lặng lẽ ngắm anh, “Nhưng mà Hạ Lan tiên sinh, vì sao anh cứ phải đeo kính? Rõ ràng là buổi tối anh nhìn thấy mà.”
“Gọi tôi là Hạ Lan Tĩnh Đình.”
“Hạ Lan Tĩnh Đình, tại sao anh nhất định phải đeo kính?”
“Tôi có thể không đeo.”
“Ồ?”
“Nhưng tôi không dám tháo xuống.”
“…. Vì sao?” Bì Bì bưng tách trà lên uống một ngụm.
“Tôi sợ, cô sẽ yêu tôi.”
“….Hả?” người nào đó trợn tròn mắt.
Do dự một hồi, Hạ Lan Tĩnh Đình mới nói một câu rất sâu xa: “Bởi vì tôi nhìn rất đẹp trai.”
“Phụt….” nước trong miệng Bì Bì văng ra.
Từ trước tới giờ, Bì Bì vẫn luôn cho rằng, trên đời này, sẽ không có bất kì ai đẹp trai hơn Gia Lân. Huống chi hai người đã quen nhau nhiều năm, giữa cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-gap-go-ky-la-van-kiep-yeu-em/2582206/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.