Bì Bì tự thừa nhận mình học lịch sử dở tệ. Cô chưa bao giờ nghe nhắc đến mộ của Yên Chiêu Vương, cũng chưa từng nghe đến cái tên Yên Chiêu Vương. Thế nên, nghe Tu Nhàn nói xong, chỉ biết dùng vẻ mặt ngốc nghếch nhìn Tu Nhàn, chờ anh ta giải thích.
Thấy cô không có phản ứng, Tu Nhàn thở dài một hơi, rồi nói tiếp:
- Vậy chí ít thì cô cũng đã từng nghe nói về bài thơ này chứ:
Ngưòi trước chẳng thấy ai
Người sau thì chưa thấy
Gẫm trời đất thật vô cùng
Riêng lòng đau mà lệ chảy.
[Bản dịch Tương Như]
Dĩ nhiên là nghe rồi! Bì Bì suýt nữa đã vui mừng nhảy cẩng lên
- Đây chẳng phải là bài “Bài ca lúc lên U Châu đài” của Trần Tử Ngang sao? Học sinh tiểu học đứa nào chẳng biết.
- U Châu Đài còn được gọi là Hoàng Kim đài. Yên Chiêu Vương vì chiêu nạp hiền sĩ mà dựng lên đài Hoàng Kim, nhờ thế mới thu hút được những bậc hiền tài và tướng lĩnh như Tô Tần và Nhạc Nghị, khiến cho nước Yến chuyển yếu thành mạnh. - Tu Nhàn nói, - Tục ngữ có câu, “no ấm nhớ dâm dục, giàu sang muốn trường sinh”. Yên Chiêu Vương[1] cũng giống Tề Uy Vương[2] và Tề Tuyên Vương[3], đều là những bậc quốc vương sùng đạo bậc nhất trong lịch sử Trung Quốc. Mộ của Yên Chiêu Vương là cấm địa của tộc Hồ chúng tôi.
[1]Yên Chiêu Vương là vị vua thứ 39 hay 40 của nước Yên, chư hầu nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc
[2]Tề Uy Vương: tên thật là Điền Nhân Tề, là vị vua thứ 3
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-gap-go-ky-la-van-kiep-yeu-em/2582241/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.