“Đàn ông nói chuyện với đàn bà để có thể ngủ với đàn bà; đàn bà ngủ với đàn ông để có thể nói chuyện với đàn ông.”
Jay MCNERNEY
Trong khi đó, tại New York…
- Chẳng có gì để làm cả: Jim không nghe máy. Madeline nói rồi ngắt máy trong khi chiếc taxi chở họ đang đỗ lại trước một nhà hàng nhỏ ở khu Greenwich Village.
Jonathan mở cửa cho cô xuống xe.
- Chẳng có gì đáng ngạc nhiên, giờ này ở Manchester mới là năm giờ sáng! Anh chàng Jim của cô vẫn còn yên giấc trên giường, chỉ thế thôi…
Nữ cảnh sát điều tra đi theo anh chàng người Pháp vào trong quán… Ngay khi họ bước vào, chủ quán đã nhận ra viên cựu bếp trưởng:
- Jonathan! Đây luôn là một niềm vinh dự, anh biết không!
- Rất vui được gặp cậu, Alberto.
Chủ quán xếp họ ngồi vào một bàn nhỏ gần cửa sổ.
- Tôi sẽ mang ra cho các vị hai suất Special One, anh ta nói trước khi rời đi.
Madeline gọi lại cho Flaherty nhưng vẫn không có ai bắt máy. Có điều gì đó không ổn…
- Jim vốn là người tham công tiếc việc. Tôi biết anh ấy mà, với những gì anh đã kể cho Jim nghe, hẳn anh ấy phải huy động toàn bộ ảnh hưởng của mình để đẩy nhanh sự can thiệp của bên khoa học hình sự. Và vào giờ này, hẳn là anh ấy đã có được những kết quả đầu tiên.
- Hai ngày nữa là Giáng sinh rồi, các cơ quan nhà nước cũng hoạt động chậm lại. Cô đợi sáng mai gọi lại cho anh ta cũng được.
- Hừm, Madeline nhượng bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-goi-tu-thien-than/567010/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.