[1]. Tiếng Anh trong nguyên bản: Phần hoang dã.
“Cơn chóng mặt là thứ cảm giác khác với nỗisợ bị ngã. Đó là giọng nói của khoảng trống trải bên dưới đang lôi cuốn và mê hoặc chúngta, là ham muốn ngã xuống mà sau đó chúngta hãi hùng chống lại.”
Milan KUNDERA
Paris, Montparnasse
Thứ Ba ngày 20 tháng Mười hai
19strong0
Đứng trước tấm gương trong căn hộ, Madeline chỉnh lại bộ đồ ngụy trang của mình: lớp trang điểm nền nã và kín đáo, đôi giày cao gót tôn dáng, váy ngắn màu đen vải lụa trơn. Mọi thứ đều phù hợp với độ dài của đôi chân: không quá dài cũng không quá ngắn, ngay trên đầu gối. Tối nay, cô tự coi như mình đang “làm nhiệm vụ”, và nếu nhận định thông qua các cô nàng bốc lửa đã từng diễu qua giường của George thì cô cần phải trông thật gợi tình nếu muốn gài bẫy hắn.
Cô khoác thêm chiếc áo măng tô vải Gabardin vốn là quà tặng của Raphaël rồi rời khỏi căn hộ, cảm thấy mình đủ lôi cuốn và quyến rũ để đánh lừa kẻ địch.
Vào giờ này, xe cộ đang nối đuôi nhau chạy san sát trên đường. Vậy nên bất chấp cái lạnh, cô vẫn thích đi tàu điện ngầm hơn là vẫy taxi, cô rảo bước xuống bến tàu điện ngầm Raspail.
Montparnasse, Pasteur, Sèvres-Lecourbe…
Toa tàu đầy ắp người. Phần lớn hành khách là người tan sở về, những người khác trên đường đi ăn tối hoặc đi xem các buổi biểu diễn, số khác nữa đi mua sắm cho lễ Giáng sinh. Madeline mở xắc tay ra: bên trong có một khẩu Glock 17 – thứ vũ khí công vụ trước kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-goi-tu-thien-than/567015/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.