[1]. Tiếng Anh trong nguyên bản: Những mảnh đời riêng lẻ.
.
“Thật kinh khủng khi sống có đôi có cặp mà vẫn cảm thấy cô đơn.”
Paul MORAND
.Jonathan gửi tin nhắn đầu tiên...
Tôi đang giữ điện thoại của cô, cô đang giữ điện thoại của tôi đúng không? Jonathan Lempereur
... Madeline hồi âm hầu như tức khắc:
Phải! Anh đang ở đâu? Madeline Greene
Ở San Francisco. Còn cô?
Ở Paris L Làm thế nào bây giờ?
Ở Pháp vẫn có bưu điện cơ mà, đúng không nhỉ? Ngay ngày mai tôi sẽ gửi lại điện thoại cho cô qua FedEx.
Thật tử tế... Tôi cũng sẽ làm vậy ngay khi có thể. Địa chỉ của anh là gì?
Nhà hàng French Touch, 1606 phố Stockton, San Francisco, CA.
Địa chỉ của tôi: Tiệm hoa Khu Vườn Kỳ Diệu, số 3 phố Delambre, quận XIV Paris.
Cô chuyên bán hoa tươi phải không? Nếu đúng thì cô có một đơn hàng khẩn từ một tay Oleg Mordhorow nào đó: 200 bông hồng đỏ giao tại nhà hát Châtelet cho nữ diễn viên có cảnh trút bỏ y phục ở hồi ba. Nói riêng với cô nhé, tôi không nghĩ đó là vợ ông ta đâu...
Anh có quyền gì mà nghe tin nhắn thoại của tôi?
Nhưng làm vậy chỉ để giúp cô thôi mà, đồ óc bã đậu!
Tôi thấy anh nhắn tin cũng thô thiển chẳng kém gì lúc nói năng! Vậy ra anh kinh doanh nhà hàng hả Jonathan?
Đúng vậy.
Vậy thì quán ăn hạng bét của anh có khách đặt chỗ đây: một bàn hai người vào tối mai, cho ông bà Strzechowski. Tóm lại, tuy sóng điện thoại hơi kém, nhưng đó là lời nhắn tôi nhận được…
Tuyệt lắm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-goi-tu-thien-than/567044/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.