Cô nhìn Hàn Vũ Sắt cầm bình giữ nhiệt, cảm giác có phải mình đã uổng công rồi không?
Hàn Vũ Sắt nhìn cô, sắc mặt biến thành rất nhiều màu sắc.
“Phòng bệnh 5-412”. Cô nhẹ nhàng nói ra một câu, bây giờ Triển Dịch Minh ở phòng bình thường, lúc đấy bệnh viện đã xếp như vậy, sau bọn họ cũng không yêu cầu đổi sang phòng khác.
Hàn Vũ Sắt hơi sững sờ, Thẩm Tây Lăng đi được một đoạn ngắn rồi cô mới gọi Thẩm Tây Lăng lại, “Tại sao? Tại sao cô có thể như vậy……”
Hàn Vũ Sắt không hiểu, vì sao Thẩm Tây Lăng nhìn thấy mình như vậy, cứ bình thản mà một chút tức giận cũng không có.
Thẩm Tây Lăng quay lại, đứng trước mặt Hàn Vũ Sắt, “Rất đơn giản, nếu như tôi quyết định ly hôn Triển Dịch Minh, đó nhất định do hành vi sai trái của anh ấy, hoặc là nói tới cuộc hôn nhân này, ở trong lòng tôi nó cũng không quan trọng hoặc là nói không muốn nhiều, cho nên anh ấy mới vậy……” Cô tạm ngừng, “Giống nhau, nếu như tôi tính muốn sống vui vẻ với anh ấy, đương nhiên mặc kệ mâu thuẫn lúc trước, sau đó bỏ qua những người và sự việc khiến tôi không thoải mái. Nếu là như vậy, tôi là gì mà đi quan tâm tới cô, muốn biến cô thành cây gai khiến tôi khó chịu đây? Bất kể tôi quyết định tách ra hay ở cùng nhau, đều là chuyện của tôi, tôi là gì mà muốn biến cô thành một chuyện to tát nhỉ?”
Hàn Vũ Sắt thấy buồn cười, thì ra mình ở trong lòng người khác, căn bản cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-hon-nhan-nay-da-nhieu-nam/1055709/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.