Triển Hiểu An đứng tại chỗ, mắt nhìn Thẩm Tây Lăng chạy đi, cô bé không đuổi theo, đứng thẳng với bóng dáng lúc nãy cô đi. Cô bé lấy ra sợi dây chuyền trên cổ, mặt dây chuyền có thể mở ra, bên trong có một tấm hình, đó là hình bố cô bé và mẹ. Đó là bà ngoại đưa cho bé, xoa mặt của mẹ bé, vẫn không ngừng thở dài, muốn cô bé nhất định phải nhớ ra hình dáng mẹ.
Cô bé nghiêm túc nhớ, nhưng mới rồi người phụ nữ đó nói bé nhận lầm người, bé ngơ ngác nhìn người phụ nữ kia chạy đi, mình yên lặng tránh ra. Cô bé đã chạy ra ngoài lâu rồi, nhưng thật sự bé vẫn đứng một bên quan sát người phụ nữ kia, muốn biết cô ấy không phải mẹ mình, nhưng người phụ nữ kia vẫn không xoay người, cho nên bé cũng đứng lại, lúc biết rõ đối phương xoay người, cô bé mới mừng rỡ đi ôm chân đối phương.
Bé rất vui, bé cũng có mẹ, không phải là đứa bé từ kẽ đá chui ra.
Bà ngoại nói, trên đời này không có người mẹ nào không cần con gái mình, nhưng khi người phụ nữ đó nói bé nhận lầm người, bé không dám đuổi theo.
Bé đi một lúc lâu, mới nhìn thấy bóng dáng của Triển Dịch Minh, không chạy như bình thường, mà đi chậm rì rì.
Bởi vì bé bảo bé đi vệ sinh, ra ngoài cũng không thấy bóng người, Triển Dịch Minh lo lắng rất lâu, sau khi thấy bé, lúc này mới thấy an tâm. Nhưng không thể quá cưng chiều con mình, nếu không sẽ được voi đòi tiên.
Triển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-hon-nhan-nay-da-nhieu-nam/1055749/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.