Đào Uyển và Phó Thuấn vừa bước vào, ánh mắt nhạy bén của Chúc Kỳ ngay lập tức dừng lại trên tay họ, còn Trì Nguyệt thấy vẻ mặt lạ lẫm của Chúc Kỳ cũng quay đầu lại nhìn.
Đào Uyển mỉm cười với hai người, và họ ngay lập tức hiểu ra tình hình.
Về phía giám đốc và Tống Nghiệp, hai người họ vẫn luôn nghĩ rằng Đào Uyển và Phó Thuấn chỉ là bạn bè, vì thế việc hai người nắm tay nhau cũng không có gì lạ.
Giám đốc lên tiếng: "Tất cả đã đến đông đủ rồi, mau ngồi xuống đi."
Đào Uyển đang định ngồi xuống thì Phó Thuấn bất ngờ giữ tay cô lại.
Cô còn chưa kịp phản ứng, anh đã nói: "Anh ngồi bên trong."
Chỗ bên trong là chỗ ngồi cạnh Tống Nghiệp, còn bên ngoài gần lối đi nhỏ. Đào Uyển nghĩ rằng anh muốn ngồi bên ngoài nên mới để cô ngồi trước, không ngờ lại muốn ngồi trong.
Cô hơi ngạc nhiên, nhưng Phó Thuấn đã ngồi xuống và kéo cô cùng ngồi bên cạnh.
Chúc Kỳ ho khan vài tiếng, thể hiện sự "no nê" vì bát cơm chó bất ngờ này.
Mọi người tiếp tục chơi trò chơi, mỗi lần đến lượt Đào Uyển uống, Phó Thuấn đều muốn giúp, nhưng Chúc Kỳ lại ồn ào nói: "Nếu anh muốn uống thay thì phải uống hai ly."
Phó Thuấn không ngần ngại uống hết hai ly, mỗi lần Đào Uyển muốn ngăn lại, anh đều dịu dàng nói: "Không sao đâu."
Người thường rất điềm tĩnh và vững vàng như anh cũng đã uống đến mức say mơ màng, khuôn mặt lạnh lùng ửng đỏ.
Khi trò chơi gần kết thúc, giám đốc mới nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-hon-nhan-nong-chay-tri-anh/1411019/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.