Hắn đùa giỡn đủ, đôi môi di chuyển từ chiếc cổ trắng đến đôi môi của cô rồi ngậm lấy.
Bàn tay tuỳ tiện sờ khắp nơi cũng không kiên kỵ mà lần mò xuống địa phương thần bí kia, dùng ngón tay giữa chà xát.
Kiều Uyển Nhi cảm giác cả người nhộn nhạo, chân cũng bắt đầu đứng không vững nũa rồi.
Vốn dĩ chỉ muốn trêu chọc cô một chút, nhưng không ngờ lại ngọt ngào đến thế, làm cho hắn có muốn dừng lại cũng không được.
Đầu lưỡi vươn dài m*t lấy cánh môi mọng nước kia, ngấu nghiến không nể nang tạo ra âm thanh khiến cho cô ngượng ngùng nhắm chặt mắt.
Bàn tay hư hỏng cách một lớp qu@n lót sờ soạn khiến cho cấm địa kia trở nên ướt át vô cùng.
Chẳng bao lâu, hắn đã lộ rõ ý muốn xấu xa, mở bung từng chiếc cúc của cô rồi cởi áo ném nó đi không chút tiếc thương.
Đồ công sở tương đối dễ mở, nội y bên trong xuất hiện trước mắt.
Kiều Uyển Nhi không cố ý ăn mặc đồ lót quyến rũ, chỉ là trong tủ áo có gì thì cô mặc cái đó, không khá kén chọn.
Áo lót ren màu nud3 khiến cho lửa nóng của Lục Nghiên Dương dâng lên đến đỉnh điểm.
Nó bao bọc lấy vật to tròn, che đi những thứ cần che nhưng khi nhìn vào lại làm cho trí tưởng tượng phong phú hơn rất nhiều.
Hắn nuốt ngụm nước bọt, dùng ngón tay kéo một bên áo xuống khiến cho đỉnh đỏ hồng xuất hiện trước mắt.
Không nhịn được liền dùng tay trêu chọc, vẽ vòng rồi ngắt lấy.
Kiều Uyển Nhi tê dại, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/2617763/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.