____ Pov main ____
Rei đúng là tên khốn, hắn đả thương hai nhóc nhiều đến thế làm hai nhóc phải chịu đựng nhiều như vậy.
Nhưng hai nhóc cũng có lỗi, chúng không biết điểm dừng mà còn đánh tiếp dẫn đến bản thân kiệt sức.
Giờ phải cân nhắc bữa sáng cho hai nhóc.
Phải làm món gì đó dễ tiêu hóa nhưng có đủ chất dinh dưỡng.
Hai nhóc đã bỏ bữa tối nên món đó phải cung cấp đủ năng lượng cho hôm nay và bù cho hôm qua.
Sau khi cân nhắc tôi đi chợ nấu bữa sáng rồi chờ hai nhóc dậy.
Đúng như mong đợi, chúng thức dậy đúng 8 giờ chúng xuống lầu, chào tôi rồi nhờ tôi cảm ơn Rei giùm.
Chúng ăn sáng với tôi trong im lặng, sao vậy, bình thường chúng hay nói chuyện với tôi lắm mà.
"El, Kai hai em có chuyện gì dấu anh phải không"
"..."-hai nhóc
Chúng yên lặng, có chuyện lớn rồi.
"Nói ra đi, anh không giận đâu."
"Uhm...bọn em...hôm qua"-El
"Bọn em đã định giết anh thật đấy, không phải là với ý định mà là muốn giết người thật"-Kai
Chuyện đó à, theo như Rei kể và kí ức của tôi thì đúng là có chuyện đó thật.
Nói cho nghe nè, dù bọn tôi có chung kí ức nhưng kinh nghiệm và ý nghĩ không được truyền đi qua kí ức.
Ví dụ khi Rei nấu ăn đi, cậu ta học được nó và nhớ nó vào não bộ nhưng khi tôi dùng kí ức đó thì vẫn có thể phạm sai lầm do tôi chưa một lần thực hiện nó và không quen tay. Và nếu Rei nghĩ ra một món mới nhưng chưa bắt tay vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-cua-thien-than-chan-doi-tai-di-gioi/803938/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.