Editor: Trạch Mỗ
Tử Tình nghe xong vội ra khỏi phòng bếp, tiểu cô nương thanh tú năm đó cũng đã thành một người phụ nữ nông thôn điển hình rồi, áo màu lam váy màu đen, đằng sau chỉ búi búi tóc tròn đơn giản, dùng là trâm gỗ bình thường, có thể là do mang thai, khá béo, làn da khá đen cũng thô ráp, Tử Tình cũng là còn nhớ hình như nữ nhân phương Bắc không ra đồng, làm sao thấy Lâm Hồng Hà không giống như là tình hình như thế?
Thực ra, thật đúng là Tử Tình không biết, nữ nhân phương Bắc mặc dù không ra đồng làm việc nhà nông nhiều lắm, nhưng là có vườn rau, phải nuôi lợn, nuôi gà và trông con, một lát cũng không rỗi ra được, trừ phi có thể gả cho một nam nhân vô cùng yêu thương mình, còn có thể giúp đỡ làm chút việc nhà. Thực ra Hồ thị các nàng cũng giống vậy, chẳng qua lúc Tử Tình gặp các nàng, đã bị cuộc sống mài thô rồi, cũng không giống như Lâm Hồng Hà khi đó, là tiểu cô nương, được cha nương nuông chiều, cho nên tương phản khá lớn.
Lâm Hồng Hà thấy Tử Tình, cũng nhận ra rất nhanh, mặc dù trông Tử Tình béo hơn một chút, nhưng những chỗ khác, thật sự biến hóa không lớn.
Mấy đứa nhỏ nhà Tử Tình cũng đi ra, Tử Tình bảo bọn họ gọi "Cô cô ", mấy đứa Thư Duệ nghe quen Vĩnh Tùng và Tiểu Dực bọn họ gọi Tử Tình là "Cô cô ", lúc này có cô cô của mình, cũng là rất hưng phấn, nhất là Thư Vĩ và Thư Ngọc, hỏi: "Nương,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/122622/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.