Editor: Trạch Mỗ
Từ cửa lớn nhà Tăng Thụy Khánh đi ra, Thẩm thị thở dài, nói: "May mà cha ngươi không có tới, chẳng qua như vậy cũng tốt, đỡ cho hắn khỏi khổ sở."
Tử Tình bọn họ còn chưa đi được mấy bước, cũng chỉ là vừa đến vòng dốc dối diện với cửa Thẩm gia, đụng phải Tăng Thụy Khánh trông như là từ trong ruộng trở về, trên vai còn gánh một gánh thùng nước tiểu, Thẩm thị đứng lại trước, gọi một tiếng "Đại ca ", Tử Tình cùng Lâm Khang Bình cũng chỉ đành phải đứng lại, gọi một tiếng "Đại cha."
Tăng Thụy Khánh đen mặt, nói: "Đừng, không nhận nổi, các ngươi ai còn có thể nhớ được có Đại ca và Đại cha nghèo khó vất vả như vậy? Đây không phải là bôi nhọ lên mặt các ngươi sao? Chúng ta à, tốt hơn vẫn là cầu về cầu, đường về đường, dù sao lão Nhị cũng là không muốn tới cửa này nữa."
Tăng Thụy Khánh tức giận Tăng Thụy Tường hai năm qua đối với Điền thị chẳng nghe chẳng hỏi, ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy, đừng nói gì đến chỗ tốt. Nhưng là, hắn lại không kéo xuống được thể diện đi cầu Tăng Thụy Tường, hơn nữa Tử Toàn cũng là rất thua kém, sách không đọc bao nhiêu, bạc lại tiêu không ít, cuộc sống tất nhiên là vượt qua càng vất vả, hắn quy kết tất cả những chuyện này cho Tăng Thụy Tường không nói tình nghĩa huynh đệ, không đếm xỉa thể diện cho người đại ca là hắn này, không có giúp hắn một tay. Tăng Thụy Khánh có bực dọc trong lòng, tự nhiên thấy Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/122626/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.