Thu Ngọc đi ra ngoài gọi Tăng Thụy Khánh và Tăng Thụy Tường đi vào, Tử Phúc kéo Chu đại phu sang một bên hỏi, Tử Tình thấy Chu đại phu lắc lắc đầu, xem ra, tình huống của lão gia tử thật sự không tốt.
Tử Phúc đưa Chu đại phu ra cửa, phái Thạch bà tử đi lấy thuốc sắc, Tăng Thụy Khánh và Tăng Thụy Tường ngồi ở trước giường lão gia tử, Tử Phúc mang theo mấy người Tử Lộc đều đứng ở phía sau Tăng Thụy Khánh và Tăng Thụy Tường.
Ánh mắt của lão gia tử quét một vòng, nói: "Mấy tôn tử của ta đều đã trở lại, nên gặp muốn gặp ta đều gặp rồi, chính là lúc này nên đi rồi, ta cũng không làm thất vọng liệt tổ liệt tông Tăng gia, Tăng gia ta một hộ sinh ra hai vị tiến sĩ, còn có ba vị tú tài, một vị cáo mệnh, đây là vinh quang chưa có bao giờ, đủ để làm rạng rỡ tổ tông rồi."
"Cha, ngươi không có việc gì đâu, lão nhân gia ngươi còn sống lâu trăm tuổi, vui vẻ hưởng phúc của mấy tôn tử nữa." Tăng Thụy Tường đỏ vành mắt nói.
"Chính là thế, cha, ngươi còn phải thấy Tử Toàn lớn lên, chờ trưởng tôn lão Tăng gia thành tài đấy." Tăng Thụy Khánh nói.
"Thụy Khánh, cha muốn chuyển về nhà tổ ở hai ngày, ngươi không có ý kiến chứ." Lão gia tử hỏi.
"Không có ý kiến, cha." Tăng Thụy Khánh đáp. Tăng Thụy Tường vừa nghe liền nhịn không được gào khóc, Tử Tình và Thẩm thị ở cạnh đỡ hắn.
"Nhị đệ, ngươi cũng quá nhu nhược rồi, cha còn chưa có làm sao,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/122762/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.