Bạch Mãn lén lút ló đầu ra từ sau lưng anh trai, tò mò nhìn người phụ nữ ăn mặc thật xinh đẹp trước mặt, thật sự rất sáng, bé Bạch Mãn cảm giác mắt mình sắp bị lóe mù luôn rồi.
Bé Bạch Mãn nhanh chóng lùi về phía sau, dì kỳ quái này mặc một chuỗi đèn neon trên người sao?
Thật sự là bóng đèn sáng nhất ở đây đó ~
Trong đầu Bạch Mãn hiện lên bóng đèn ở bữa nhảy dân vũ tại quảng trường ~
Bên trái vẽ rồng, bên phải vẽ cầu vồng gì đó, bé Bạch Mãn quên mất rồi chỉ nhớ được vài câu như vậy, lúc đi ngủ tối hôm qua còn quanh quẩn mãi ở trong đầu, thực sự rất tẩy não.
“Em hoảng cái gì?” Kỳ Diệc Trần vỗ vỗ đầu cậu, rồi bất ngờ bắt đầu xoay người tiếp tục chắn cho cậu.
Bé Bạch Mãn vội dừng vặn vẹo người, thì ra trong lúc bất tri bất giác cậu đã nhảy ra ngoài.
囧 ~
Người phụ nữ thấy hai anh em nói chuyện mà không để ý đến mình, cô chủ động bước lên trước: “Trần Trần, đây là em trai con hả? Tên là gì vậy?”
Nói rồi cô ta định chạm vào Bạch Mãn, nhưng bé Bạch Mãn nhanh chóng lùi về sau, kéo anh trai đến đứng sau bà ngoại.
Hứa Ngọc Như đang chuyên tâm mua đồ thấy hai đứa nhỏ chạy núp về phía sau mình mới dừng lại hỏi: “Làm sao vậy?”
Bé Bạch Mãn kéo quần bà ngoại, chỉ chỉ người như bóng đèn ở phía sau: “Bà ngoại có dì kỳ quái……”
“Cái thằng nhóc này nói chuyện kiểu gì vậy? Ta là dì của con, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-hang-ngay-cua-be-yeu-quai/1189475/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.