Bọn họ quay đầu nhìn về phía một nam một nữ bên cạnh đống lửa, nói không ra là bởi vì Tần Xuyên cường hãn, hay là bởi vì bữa cơm tối gia đình này của Bùi Tần Tần, hoặc là hai người kết hợp, để cho bọn họ tìm được cảm giác an tâm cùng cảm giác thuộc về đã biến mất từ lâu.
Có vẻ như đi theo hai người này có thể không đi lang thang nữa.
Chu Hành vỗ vỗ bả vai Tô Địch và Phạm Hưởng Tuế, lật lại chuyện của Từ Tiến, dẫn bọn họ trở lại bên đống lửa, hít sâu mùi thức ăn ngồi xuống nói: "Thơm quá! Tài nấu ăn của Tần Tần thật tốt, trách không được buổi trưa hôm nay Tiểu Xuyên ăn đồ anh nấu xong nôn ra ngay tại chỗ.
"Bùi Tần Tần ách một tiếng, không hiểu sao có chút chột dạ, quyết đoán chỉ trích Tần Xuyên nói: "Anh trai, sao anh có thể lãng phí thức ăn chứ?"Tần Xuyên đang tìm gia vị: "??" Cô không nôn à?Bùi Tần Tần không đối diện với anh, đem gia vị lộn xộn của anh một lần nữa sửa sang lại, lấy ra bát đũa phân phối từng người một nói: "Ăn cơm, ăn cơm!" Chuyện quá khứ cứ để qua đi!Tô Địch nhìn thấy hai quả trứng luộc trên nồi hấp hai tầng, cậu ta vui mừng vươn đũa ra nói: "Gắp trước được trước!"Tần Xuyên một ánh mắt đảo qua, Tô Địch vừa mới gắp trứng luộc lên "đát" rơi trở lại trên nồi hấp.
Thật đáng sợ QAQPhạm Hưởng Tuế hận sắt không thành thép nói: "Ăn ăn liền ăn, đó là cho em gái tiêu máu ứ!"Lúc này Tô Địch mới đem vị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-hang-ngay-cua-nguoi-qua-duong-giap-o-mat-the/5380/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.