“Lý phu nhân tự mình đến cửa cầu hôn cho Triệu gia lang quân ư?”. Đường Uyển giật mình nhìn Hồ phu nhân, nàng cứ tưởng mọi chuyện đều đã thay đổi, Lục Du cưới vợ mới nhưng không phải Vương Nhị nương mà là Phùng tiểu nương tử chưa bao giờ nghe nói đến, mà nàng cũng không còn sa vào bi thương thống khổ, cha mẹ lo sắp xếp hôn sự cho nàng sớm hơn một năm. Trong danh sách lúc trước mẹ đưa cho nàng không có nhà họ Triệu, nàng đã nghĩ đời này xem như nàng và Tử Quy đành bỏ lỡ, không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài dự đoán.
“Ừ”. Hồ phu nhân cẩn thận quan sát nét mặt của con gái, thấy nàng giật mình và cũng không bỏ lỡ sự vui sướng hiện lên trong mắt nàng, có điều sự vui sướng cũng rất nhanh biến mất, thay vào đó là dứt khoát và thống khổ, Hồ phu nhân không thể giải thích được.
“Mẹ, con gái không muốn, mẹ từ chối nhà họ Triệu đi”. Biết Lý phu nhân thế nhưng tự bản thân đến cửa cầu gả mình cho Triệu Sĩ Trình, Đường Uyển vừa mừng vừa sợ, tuy nhiên vui sướng nhanh chóng bị lý trí thay thế, nàng nhớ tới ước nguyện ban đầu của mình, trong lòng dù khó chịu nàng vẫn quyết tâm nói ra.
“Tam nương, ẹ một lý do để từ chối”. Nếu không nhìn thấy biểu tình phong phú của Đường Uyển, Hồ phu nhân sẽ không hỏi như vậy, nhưng vẻ mặt của con gái khiến bà hiểu được, con gái bà không phải ghét Triệu Sĩ Trình, vì một nguyên nhân nào đó bà không biết, con bé kiên quyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-moi-cua-duong-uyen/2276160/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.