Trương Cẩn Nhược sửng sốt, nhìn nàng, lại nhìn chìa khóa: "Tỷ
à?"
"Chúng ta đã chuyển đi rồi." Cố Thư Dung nói,"Tòa viện ở phía
trước thôi, ta đã xem qua rồi, chỉ là mua để đó, muốn để dành
cho đệ."
Dừng một chú: "Khi đó ta không ngờ đệ có bản lĩnh như vậy,
sợ sau khi đi tòng quân trở về, đề lại không có nơi che mưa che
gió, nên lúc đó ta mới tự ý chủ trương như vậy."
Trương Cần Nhược ngơ ngác nhìn nàng, yết hầu lăn lộn, môi
hắn ta mím chặt.
Cố Thư Dung hơi lo lắng hắn ta sẽ không chịu, nhưng việc đã
đến nước này, đồ vật cũng không tìm thấy được nữa, nàng ấy
tiếp tục nói: "Sau khi nhận được mấy món đồ của đệ, ta đã bán
đổi thành tiền mặt, ta mua thêm chút đồ đạc nữa. Ở trong sân,
ngoại trừ đồ ăn thức uống không có, nhưng những cái khác đã
trang bị đủ, nếu đệ không thích như vậy, ta trả lại tiền cho đệ."
Lúc trước hắn ta cứng đầu một hai phải gửi quà cho nàng ấy.
Ai kêu hắn ta làm vậy? Hắn ta đã tin tưởng này như vậy, cũng
đừng trách nàng tự ý chủ trương.
Như vậy, cho hắn ta một bài học, đó là tùy tiện tin tưởng
người khác, là tự chuốc họa!
Trương Cẩn Nhược tiến lên một bước, cúi đầu, giọng khàn
khàn: "Tỷ đã mua nhà cho ta sao?"
"Đã mua rồi!" Cố Thư Dung thản nhiên nói: "Đệ nếu như..."
Còn chưa kịp nói xong, đã bị Trương Cẩn Nhược chen ngang.
Vậy mà nàng ấy thấy vành mắt của hắn ta ửng đỏ, nói: "A tỷ,
chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/1732580/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.