Nếu là nữ nhi, nàng nhất định sẽ giáo dưỡng con bé thật tốt,
bảo hộ con bé cả đời, quyết không để cho người khác bắt nạt.
nếu sinh con trai? Đau quá, nàng không sinh nữa.
Đứa con này bất luận là trai hay là gái, Trần Bảo Âm cũng sẽ
không sinh thêm, quá đau.
Sau một ngày chịu khổ, cuối cùng đứa trẻ đã được sinh ra.
"Chúc mừng lão gia phu nhân, là một thiên kim." Bà đỡ vui vẻ
nói.
Đỗ Kim Hoa giật mình.
Trần Bảo Âm cũng ngây người một chút, đứa nhỏ "Oa" một
tiếng khóc, đáy lòng nàng dâng lên cảm xúc kỳ diệu, hốc mắt
không khống chế được mà nóng lên. Nàng há miệng, giọng khàn
khàn: "Ôm tới đây."
Sau khi bà đỡ bế đứa trẻ đến trước mặt nàng. Trần Bảo Âm
nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhúm, mặt mày lại giống
nàng, không ngừng vui mừng: "Bảo Đản Nhi."
Nghe được cái tên này, khóe miệng bà đỡ giật giật một chút,
thầm nghĩ phu nhân nhà này thật thú vị, đặt cho khuê nữ một cái
tiểu danh kỳ lạ như vậy.
Bên ngoài, Cố Đình Viễn chờ lâu, nghe được có thể đi vào, vội
vàng xông vào: "Bảo Âm, nàng có ổn không?"
"Ổn mà." Trần Bảo Âm nói: "Mau nhìn con gái chúng ta kìa."
Cố Đình Viễn lặp tức nhìn sang bên cạnh nàng, chỉ thấy trong
tã lót lộ ra một khuôn mặt nho nhỏ, nhắm mắt ngủ say, nhìn mặt
mày giống thê tử, hắn kìm lòng không được phóng nhẹ hô hấp,
chỉ cảm thấy thế giới giờ khắc này đều an tĩnh lại.
"Đan Đan." Hắn nhẹ giọng nói.
Bảo Đản Nhi là không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/1732592/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.