Gọi điện thoại hỏi dì, xác định là còn phòng liền nhờ dì để lại một gian cho Diệp Kình.
“Cháu muốn dẫn bạn tới? Dì giúp cháu tiếp đón, sao có thể thu phí được.”
“Là một người đàn anh của cháu, anh ấy muốn tìm một nơi đến để nghỉ ngơi, biết cháu muốn qua chỗ dì nên nhờ cháu hỏi một chút.”
“Được rồi, dì sẽ giảm giá cho cậu ta. Lúc nào các cháu tới?”
“Bọn cháu lên chuyến xe lửa chiều mai, buổi tối là đến nơi.”
“Gần đây rất bận, không thể dành thời gian qua đón cháu. Trên xe lửa phải chú ý một chút, cẩn thận gặp móc túi.”
“Dạ.”
Lại gọi điện cho Diệp Kình, thông báo thời gian xuất phát, còn chuyện anh ta có mua được vé xe lửa hay không thì đấy là chuyện của anh ta.
Sau khi nghe giáo viên chủ nhiệm nhắc nhở những việc cần chú ý trong ngày nghỉ, mọi người bắt đầu dọn dẹp phòng học.
“Lần này cậu lại về nhà dì à?”
“Ừm, cậu thì sao? Cùng mọi người trong nhà đi du lịch?”
“Bọn họ không có thời gian, mình đanh định qua chỗ bác ở thành phố F.”
“Lúc về nhớ mang đặc sản cho mình, nghe nói bánh kết ở đấy khá ngon.”
“Được thôi, lúc về cậu cũng nhớ mang về cho mình mấy thứ ăn ngon, món kho lần trước rất được.”
“Ha ha, tay nghề của dì rất khá phải không.”
“Ừm ừm, so với mấy thứ mua bên ngoài thì hương vị của nó mới là chính thống.”
“Lúc về sẽ mang cho cậu, đến thành phố F cũng đừng bị cô nàng xinh đẹp nào câu mất hồn, đến lúc đó lưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-nhan-nha-cua-nhac-tu-tra/1097679/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.