Thọ yến của Diệp Triển Hạo cứ thế mà qua.
Hôm sau, Diệp Kình cùng Nhạc Tư Trà về thành phố B, Tôn Thích và Tần Hương Nguyệt ở lại thành phố S chơi. Diệp Triển Hao chủ động thành hướng dẫn viên du lịch cho họ, thậm chí còn đề nghị đưa cha mẹ Tôn Thích lại đây nhưng hai ông bà không chịu. Ngày nào Nhạc Tư Trà cũng nói chuyện điện thoại với Tần Hương Nguyệt, biết hai nhà rất hòa hợp.
Tôn Thích và Tần Hương Nguyệt ở lại chơi chừng một tuần liền về. Vì ông Tôn gọi điện báo hai ngày trước Đào Đào bị cảm, sốt, bọn họ mang tới bệnh viện chưa trị, bác chị tiện thể kiểm tra chân cho cô bé, kết quả vẫn còn hi vọng, chỉ cần phẫu thuật là có thể khôi phục.
Nghe thế, Nhạc Tư Trà chợt thấy buồn phiền, cậu vốn có thể dễ dàng chữa khỏi chân cho Đào Đào, vậy mà lại quên mất. Do đó, cậu xin phép chạy qua thăm, âm thầm trị liệu cho Đào Đào.
Kết quả cuộc phẫu thuật rất khả quan, chân Đào Đào chỉ cần tập luyện một thời gian là hoàn toàn khỏi hẳn.
Sinh nhật 22 tuổi của mình Nhạc Tư Trà nhận được một phần quà đặc biệt.
“Gì đây?” Nhạc Tư Trà nhìn văn bản Diệp Kình đưa tới, bìa trống không.
“Đây là hiêp ước anh ký với Triệu gia. Anh đồng ý Triệu gia tham dự xanh hóa sa mạc, đợi nghiên cứu xong thực vật tạo nước, Triệu gia được 50% độc quyền, mà Triệu gia phải thúc đẩy nhà nước đồng ý hôn nhân đồng tính.”
“Gì cơ?” Nhạc Tư Trà còn chưa kịp hiểu ý anh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-nhan-nha-cua-nhac-tu-tra/236661/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.