Không lâu sau khi Tiểu Trúc rời đi,đột nhiên có một người mặc hắc bào xuất hiện ở hậu viện của Cần,hắn ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát đám cây mầm của những hạt giống thần bí kia,miệng dường như phát ra tiếng cười khàn khàn,sau đó không gian lại bị bóp méo một chút,bóng người lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
Chờ khi người mặc hắc bào rời đi,thân ảnh của Hồ liền xuất hiện,trong mắt hắn chứa một tia ảo não,ngón tay tóm chặt lấy cổ tay áo rộng thùng thình,mắt nhìn đám cây mầm kia rồi xoay người rời đi.
Mà lúc này đám người Tiểu Trúc đang sung sướng dùng bữa hết mình,một lão nhân run rẩy bước từng bước đến công hội thám hiểm,thi thoảng lại còn ho khan vài tiếng khiến người ta lo lắng ngay sau đó hắn sẽ ngã xuống.
"Hạo bá,sao người lại tới đây?" Một giọng nói kinh ngạc cách lão nhân không xa vang lên,một thanh niên thân thể cường tráng bước nhanh tới đỡ lấy người lão nhân.
"Ai đó?" Mắt lão nhân hình như hơi mờ,ngẩng đầu cố gắng híp mắt nhìn xem người trước mắt này là ai.
"Con là Tiểu Hứa ạ,Tiểu Khải đâu rồi,sao hắn lại người một mình đến mấy chỗ như thế này?" Trên mặt Tiểu Hứa hiện ra vẻ mặt khó hiểu,trước khi hắn rời đi có nghe nói Tiểu Khải là người hiếu thảo có tiếng,sao lại để lão phụ của mình một mình đi đến công hội thám hiểm,hơn nữa hắn nhớ rõ trước khi hắn rời đi thì lão nhân vẫn còn đi làm ruộng rất tốt,sao mới qua mấy năm lão nhân đã thành bộ dạng gần đất xa trời rồi,rốt cuộc là đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-nhan-nha-cung-bao-bao-tai-di-the/488600/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.