Trong một ngôi nhà hẻo lánh ở trấn Lục Dã,một người mặc áo bào đen đứng ở góc hẻo lánh trong phòng,đến khi một quân nhân già yếu vừa ho khan vừa đấm lưng đi tới,đấu bồng nhân (người mặc áo bào) kia mới mở miệng nói:"Đã về rồi à,chờ ngươi cũng mệt thật đấy nha."
Giọng nói khàn khàn bình tĩnh lại khiến cả người quân nhân già yếu kia run rẩy,xoay người lại theo phản xạ rồi quỳ xuống đất:"Đại nhân,xin hãy tha mạng cho ta!"
Ánh mắt của đấu bồng nhân loé lên tia sắc lạnh như băng khiến cả người lão quân nhân đông cứng lại,thậm chí còn có cảm giác như hàm răng đánh cầm cập vào nhau giống như bị nhốt vào trong hầm băng vậy.
Đấu bồng nhân dường như rất vừa lòng khi thấy bộ dạng sợ hãi của lão quân nhân kia,cuối cùng mở miệng nói:"Đứng lên đi,chuyện ta giao ngươi làm đến đâu rồi?"
Lão nhân cẩn thận lui sang một bên,cung kính khom lưng xuống:"Đã để cho những dong binh kia cầm đi theo đúng phân phó của đại nhân,bây giờ đang ở trong tay đồ đệ của Mạnh Ngọc đại phu - Tiểu Trúc,mới đây hắn bắt đầu nghiên cứu gieo trồng dược liệu,nếu là hắn thì nhất định sẽ có thể gieo trồng được loại hạt giống đó,đến lúc đó một khi truyền tin này ra nhất định sẽ có càng nhiều dong binh đến núi Đạo Hương.
"Làm tốt lắm,nhớ kỹ,nhất định phải để cho đám dong binh kia đến đi đến tàng địa,đây là bản đồ của tàng địa,đợi khi những hạt giống kia nảy mầm thì ngươi hãy nghĩ cách truyền cái bản đồ này ra ngoài,chỉ cần ngươi làm tốt việc này thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-nhan-nha-cung-bao-bao-tai-di-the/488606/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.