Ở trong tiểu viện của Cố Phúc, Mèo Con nằm ở trên giường không có việc gì làm, không phải may vá chỉ là cùng Nam Qua làm vài món ăn. Không chỉ có Nam Qua khí sắc càng ngày càng tốt, ngay cả Cố Phúc cùng Cố Toàn cũng béo lên một vòng. “Mèo Con, muội nói Ngọc Nhi như thế nào mấy ngày nay cũng không đến ăn cơm?”. Nam Qua buồn bực hỏi. Mèo Con cầm trong tay một quyển tiểu thuyết phố phường mà Cố Toàn đưa cho nàng xem không chuyển mắt, ngoài miệng không chút để ý nói: “Còn có chuyện gì ? Dù sao Ngọc ca là cô gia tương lai Liễu gia, hắn cũng không bị bỏ đói!”. Trong lòng đoán có thể là tị hiềm ? Dù sao quy củ thế gia nhiều, chú ý nam nữ bảy tuổi không giống nhau, hơn nữa còn có Nam Qua ở đây! “Huynh ấy bất quá vài ngày không đến, Mèo Con ngay lại quên huynh rồi ?”. Trần Quân Ngọc vừa mới vào cửa chợt nghe đến Mèo Con nói, không khỏi cười mắng, nâng tay cho nàng một ít hạt dẻ. Mèo Con vuốt cái trán, ủy khuất nói: “Nào có ! Muội nói chính là sự thật thôi!” Trần Quân Ngọc nhìn sách trong tay nàng, liếc mắt một cái nói: “Đây là cái gì?” Mèo Con nói: “Tiểu thuyết” Trần Quân Ngọc lại liếc mắt một cái, không khỏi nhíu mày nói: “Ai đưa cho muội?” “Tiểu ca cho”. Mèo Con sảng khoái bán đứng Cố Toàn, đề phòng mà đem sách để ở sau người nói: “Ngọc ca, huynh cũng không thể lấy đi” Trần Quân Ngọc bật cười nói: “Huynh không lấy đi, lần sau muội muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-nhan-nha-o-thien-khai/1702799/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.