“Phu nhân, ở Ký Châu truyền tin lại đây, nói là số cua đã gửi họ nhận được rồi, tất cả đều còn tươi !”. Vãn Chiếu nói với Mèo Con: “Lão phu nhân biết là hiếu tâm của người cùng gia, trong lòng rất vui mừng, liền bảo người ta tặng hai mươi chậu hoa cúc vừa nở và ba mươi bình rượu hoa cúc được làm theo bí truyền trong cung đình đến đây” Mèo Con nghĩ nghĩ, Nhiếp Tuyên bình thường thích một người uống mấy chén, để một ít rượu hoa cúc để ở nhà vậy. Nàng nói với Vãn Chiếu: “Tỷ đem cho Liễu gia và Cố gia mỗi nhà năm chậu hoa cúc và hai bình rượu, hai nhà mấy hôm trước đem cua đến cũng tặng cho một bình đi!” “Dạ!” Mèo Con xoay người nhìn sổ sách Vãn Chiếu đem đến, vừa nhìn đầu liền choáng váng một trận, trước kia bởi vì nôn nghén kịch liệt quá nên không có tâm tư gì để quản lý nhà cửa, vẫn là do Vãn Chiếu để ý, hiện tại nàng đã khôi phục lại rồi, cũng nên bắt đầu từng bước tiếp nhận chuyện nhà cửa. “Đúng rồi, Vãn Chiếu, tối hôm qua gia có nói với ta, chàng muốn mời một người gọi là Tống đại đương gia đến thưởng cúc, trước đây từng có chuyện này không? Tống đại đương gia kia có thân phận gì? Lúc đấy tỷ biết an bài thế nào không?”. Mèo Con nhớ đến hôm qua trước khi ngủ, Nhiếp Tuyên có nói với nàng chuyện mời khách, vội hỏi Vãn Chiếu. Lúc ấy nàng ngủ mơ mơ màng màng, căn bản không có nghe rõ ràng Nhiếp Tuyên nói cái gì. “Tống đại đương gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-nhan-nha-o-thien-khai/399251/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.