Trong lòng đầy kinh ngạc, Hạo Thiên vội vàng chạy như bay, khi đến gần tiếng kêu cứu của Diệp Ngân, hắn mới nhận ra cái thân ảnh dưới nước kia là vật gì, cùng lúc đó, hắn trong đầu xuất hiện ra cùng một loạt tin tức về nó.
“Lươn: Chiều dài thân trung bình khoảng 25–40 cm, có cá thể dài tới 1 mét.
Thân hình trụ, da trần không vảy, thiếu vây chẵn, vây lưng nối liền với vây đuôi, vây hậu môn.
Các vây không có gai, mang thoái hóa thành một lỗ phía dưới đầu.
Đuôi vót nhọn.
Lưng màu nâu, bụng màu trắng hay nâu nhạt.
Miệng lớn, có thể kéo dài ra được, cả hai hàm đều có các răng nhỏ để ăn cá, giun, giáp xác cùng các động vật thủy sinh nhỏ khác vào ban đêm.
Hai mắt rất nhỏ.
Sống tại tầng đáy trong các khu vực nước ngọt và ấm áp, chẳng hạn như các ao nhiều bùn, đầm lầy, kênh mương và ruộng lúa.
Lươn có giá trị thực phẩm cao, thịt lươn được chế biến thành nhiều món ăn ngon khác nhau.”
Hôm nay đồ ăn còn chưa tìm được, ai ngờ con lươn này lại dâng tới miệng, Hạo Thiên không nghĩ thêm bất cứ cái gì, trực tiếp nhảy vào trong nước, sống mái một phen với con lươn.
Cũng may, Diệp Ngân tắm ở khúc suối cũng khá cạn, khoảng tới phần eo, Hạo Thiên vừa vào nước, liền cùng con lươn biến đâu mất dạng, chỉ để lại một vùng nước đục ngầu.
Nữa phút qua đi, mặt nước tương đối bình ổn.
Xuất phát từ sự lo lắng, Diệp Ngân theo bản năng mà hướng tới Hạo Thiên mà tiến tới,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-noi-dao-hoang/1112953/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.