Lí Thư luôn luôn bình tĩnh, vậy mà nhận một cái tát của Phương thị xong trở nên rối loạn như thế, không nghe mọi người khuyên bảo, khóc sướt mướt về phòng, liên tục sai bảo người hầu trong phòng dọn dẹp quần áo vật dụng, chuẩn bị về nhà mẹ đẻ. Lâm Y chạy sang, tiến đến bên tai nhỏ giọng nói với Lí Thư. “Đại tẩu, nếu Đại tẩu thực về nhà mẹ đẻ thì coi như trúng kế Nhị phu nhân rồi đó”.
Lí Thư tâm tư tinh tế còn hơn Lâm Y, nghe xong câu này, hơi thoáng suy nghĩ liền hiểu ý. Phương thị cố ý đuổi cô về nhà, coi như áp chế, bức nhà họ Lí án binh bất động, không được phụ trợ Trương Lương đến nhà họ Phương náo loạn.
Thím Chân đứng cạnh cũng nghe hiểu, nhân cơ hội khuyên Lí Thư. “Đại thiếu phu nhân, đường đi Nhã Châu xa xôi, thiếu phu nhân lại mang bầu lớn tháng, lỡ đâu sơ suất thì biết làm thế nào?”.
Lí Thư đã lau nước mắt, ngoài miệng nói. “Ta đương nhiên biết bây giờ không nên đi xa, nhưng mẹ chồng đuổi đánh, ta ngượng không có mặt mũi nào kiên trì ở lại tiếp”.
Lâm Y cũng hiểu, Lí Thư không muốn về nhà mẹ đẻ nữa, chẳng qua là thiếu cớ để giữ chính mình lại, lúc này mặc kệ là Trương Lương hay Trương Bá Lâm, chỉ cần một người đến nói hai câu là đủ, đáng tiếc hai người này một ở nha môn, một đã ra ngoài thu học phí, nước xa không giải được cơn khát gần. Nàng ngẫm nghĩ, cố ý hỏi. “Đại tẩu, viện mọi người đang ở không tệ nha,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-o-bac-tong/2296931/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.