Edit: Cửu Trùng Cát
Cố Ninh mở cửa, nhìn thấy người ngoài cửa thì có chút ngoài ý muốn.
Ninh Ngật dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc, hắn cười nhẹ một tiếng:
– “Ngày mai mình đi rồi, cho nên ghé thăm bạn một chút, chỉ có một mình bạn ở nhà sao?”
Tết Nguyên đán trường học cho nghỉ ba ngày, bên ngoài gió lạnh hiu quạnh, Cố Ninh đơn giản luôn muốn ở trong nhà. Thẩm Lan đi du lịch vẫn chưa trở về, tính toán một chút, Thẩm Lan đã đi được một tháng rồi, thời gian qua lâu như vậy, điện thoại ngược lại cứ cách một ngày sẽ gọi về đây, từ giọng nói ở đầu dây bên kia truyền về có thể cảm nhận được, trạng thái tinh thần của Thẩm Lan phi thường tốt, Cố Ninh ngược lại không quá lo lắng cho bà.
Tối hôm đầu tiên được nghỉ Triệu Dân đã ra sân bay, Trương Giai Giai thì về nông trại chỗ bố mẹ cô ở, cho nên hiện tại ở nơi này chỉ còn lại một mình Cố Ninh.
Được nghỉ 3 ngày, ngược lại Cố Ninh cảm thấy không quen với không khí yên tĩnh này.
Cố Ninh nhìn người ngồi trên sô pha, nói:
– “Bạn có muốn uống gì không?”
Ninh Ngật ngưng một chút, cất giọng nhàn nhạt nói:
– “Không cần đâu.”
Cố Ninh mới vừa pha một ấm trà để vừa nhâm nhi vừa đọc sách, hiện tại trong không khí còn lượn lờ hơi nước của ấm trà, nghe Ninh Ngật nói như vậy, cô liền cầm lấy một cái tách sạch, rót một tách trà cho Ninh Ngật.
Ninh Ngật nhận lấy, đánh giá cách trang trí bốn phía của căn hộ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-song-than-nhien-cua-co-ninh/860292/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.