Cái giường lớn màu đen khiến tinh thần cô chấn động.
Rất hiển nhiên, đây là giường anh.
“Cái đó--- tôi ngủ phòng khách cũng được!”
Mộ Nguyệt Sâm quay đầu nhìn mặt cô, ánh mắt trêu đùa: “Ở đây chỉ có 1 phòng.”
“Vậy tối anh cũng ngủ đây?”
Lời nói ra, Hạ Băng Khuynh hối hận muốn cắn lưỡi.
Lời này không nói còn đỡ, sau khi nói, vô hình tạo cảm giác tế nhị dị thường, giống như là đang mời gọi anh.
Khuôn mặt thanh thuần có chút đỏ lên.
Mộ Nguyệt Sâm ánh mắt càng sâu, môi mỏng đến gần tai cô: “Cô muốn tôi ngủ đây?”
Âm thanh, ái muội!
Hạ Băng Khuynh chỉ cảm thấy mặt càng nóng, xấu hổ đến đẩy anh 1 cái: “Tùy anh ngủ đâu, sao lại hỏi tôi!”
Sức cô không thể đẩy anh ra bao xa, hơi thở đầy sức công lược của nam nhân lần nữa đến gần: “Cô xác định để tôi tùy tôi---, ngủ?” =)))
Chỉ cuối, anh nói cực nhẹ, như là thổi vào lông vũ trong lòng cô.
“Mộ Nguyệt Sâm---” Hạ Băng Khuynh cúi đầu, có chút xấu hổ: “Anh đại sắc lang!”
“Tôi là sắc lang, so với cô tôi kém xa, cô dám nói xem sáng nay đầu cô đều nghĩ gì?”
Sao còn nhớ chuyện đó!
Hạ Băng Khuynh chột dạ, ánh mắt né tránh, khuôn mặt non nớt đỏ đến sắp búng ra máu.
“Tôi không hiểu anh đang nói gì.” Cô quay đầu đi, quyết định giả ngu.
Khuôn mặt xấu hổ cực kỳ của cô khiến lòng anh ngứa ngáy, ánh mắt sâu lóe lên tia sáng dịu dàng, không nhịn được, anh cúi đầu, áp lên môi cô.
Xúc cảm mềm mại khiến Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679191/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.