Đôi mày lạnh lùng nhếch lên, Mộ Nguyệt Sâm “chân thành” kiến nghị: “Hoặc là em có thể thử xem---”
Bỏ lại 1 câu, quay lưng rời đi.
Bên ngoài Trác Tùy Hàng đang đợi tùy lúc đi theo.
Hạ Băng Khuynh ngồi xuống bĩu môi.
Kêu cô thử xem!
Hừ, thử xem thì thử xem, anh thật sự có thể giết nấu cô ăn sao, thật là đủ cuồng loạn, sao anh chắc chắn cô không dám thử.
Nội tâm bừng gió mấy phút liền im lặng xuống.
Kéo kéo đầu, cô vô lực dựa vào sofa.
Ngồi 1 chút, cảm thấy vô vị, cô đứng dậy đi vòng vòng phòng làm việc của anh.
Ở đây rất rộng, thiết kế tinh tế giản dị, cửa sổ sát đất cực lớn khiến ta cảm giác như liên kết với trời đất vậy, có cảm giác mang theo khí chất thành công hoàn mỹ.
Đi đến trước cửa đen viền vàng.
Đây là phòng nghỉ của anh?
Trong lòng có chút hiếu kỳ, mở cửa vào, đập vào mắt là 1 cái giường lớn màu đen.
Góc nghiêng, còn có 1 phòng thay đồ.
Cô vào, bên trong diện tích tuy chỉ bằng 3/10 phòng thay đồ trong nhà, nhưng cái cần đều có không thiếu gì.
Cuộc sống của tên này đúng là xa hoa.
Từ áo sơ mi đến giày, ánh mắt lấp lánh lướt qua từng nơi, đột nhiên, 1 màu khác lạ làm dừng ánh nhìn của cô, cô lại nhìn lại 1 lần cho kĩ.
1 đôi cao gót!
Màu hồng!
Mũi nhọn, đế nhọn, phía dưới màu đỏ, làm rất tinh tế, nhìn cái liền biết cực kỳ cao cấp.
Đây là phòng nghỉ trong phòng làm việc của Mộ Nguyệt Sâm, nơi riêng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679210/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.