“Sẽ có 1 ngày fai chuyển!”
“Đến đó mới tính, anh k thể ngủ chỗ em, nằm chút r đi, nghe k,” Nói xong, thấy anh rất lâu k động đậy, nghiêng đầu đẩy tay anh: “Ê, Mộ Nguyệt Sâm anh nghe k?”
Trả lời cô là hơi thở đều đều.
“Mộ Nguyệt Sâm---” Cô lại lắc anh, như cũ bất động.
Thấy khuôn mặt đẹp chìm trong giấc ngủ của anh, mắt có lướt qua tia hạnh phúc, quên đi, để anh ngủ 1 chút r đi.
Ngáp 1 cái, cô cũng buồn ngủ, nhắm mắt, bất giác, yên tĩnh ngủ trong vòng tay ai đó.
Hơi thở và thân nhiệt của anh cứ từng ngày khắc sâu vào trong não cô, trở thành thứ tốt đẹp trong lòng cô.
Sáng sớm.
Hạ Băng Khuynh tỉnh dậy, thấy Mộ Nguyệt Sâm vẫn nằm trên giường cô, dọa đến cô dùng sức đẩy anh: “Nhanh dậy, nhanh dậy---”
Mộ Nguyệt Sâm bị quấy nhiễu giấc ngủ, mày kiếm nhíu lại, kéo tay Hạ Băng Khuynh, để cô vào lòng mình, ôm cô lại ngủ.
Cô thật sự là điên lên mất.
Trời cũng sáng rồi, mọi ng sắp lần lượt tỉnh dậy, bị ai thấy anh mặc đồ hôm qua bước ra từ phòng cô. đều lập tức biết, tối qua anh ngủ phòng cô.
Tối qua cô cũng quá mệt rồi, k thể bắt anh về phòng đc.
“Mộ Nguyệt Sâm---” Cô kêu anh, dùng sức lắc anh.
Cuối cùng, Mộ Nguyệt Sâm bị lắc tỉnh.
Anh trong cơn buồn ngủ, bị ng từ giường đẩy ra, gấp gáp đẩy ra khỏi cửa.
Hạ Băng Khuynh cũng hết cách, 1 chút nữa mọi ng đều tỉnh r, tỉ lệ gặp càng cao, họ đâu fai vợ chồng, ở cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679432/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.