“Mấy đứa đừng cãi nữa, Nguyệt Sâm nói k chừng sắp rời phòng r, bị nghe thì” Mộ Lâm Nguyệt trong lòng lo lắng nhắc nhở.
Hạ Vân Khuynh đưa tay chặn lời Mộ Lâm Nguyệt: “Cô khoan đừng nói, để con và Cẩm Đình nói rõ.”
Mộ Cẩm Đình trầm mặc, thể hiện bộ dạng uy nghiêm của chồng: “Chuyện này k cho phép e làm loạn, dù Băng Khuynh có chuyện gì với Nguyệt Bạch hay k, nhưng bây h nó thích Nguyệt Sâm, mà Nguyệt Sâm cũng thích nó, 2 đứa nó yêu thương nhau là đủ r, anh biết e k thích Băng Khuynh ở chung với Nguyệt Sâm, nhưng Hạ Vân Khuynh đó k fai thứ e có thể quản, mỗi ng đều có cuộc sống của riêng mình, đừng để em của em hận em.”
“Trong mắt anh em là k hiểu chuyện v s? E k phủ định giữa Nguyệt Bạch và Nguyệt Sâm, em thích Nguyệt Bạch hơn, nhưng anh thật sự cho rằng em nhất định fai chia cách Băng Khuynh và Nguyệt Sâm s, nó là e e, em thương nó hơn cả anh, mà chính vì thương nó, lúc e biết nó bắt cá 2 tay (vãi cả thương, thương mà k làm rõ cứ cho rằng e mình bắt cá 2 tay ==) em nghĩ nhiều thế nào, Nguyệt Sâm k dễ xử lý, sẽ có 1 ngày chuyện lộ ra, hôm nay nếu để tụi nó xác lập quan hệ, dù cho có 1 ngày sẽ kết hôn, thì cái gai đó vẫn tồn tại, tự e cảm thấy Nguyệt Sâm k đủ rộng lượng như v, cho nên muốn ngăn cản nó, để nó k tuyên bố!” Hạ Vân Khuynh cứ thế mà làm, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679498/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.