Mặt ng nhà Mộ gia khó xử.
Tân Viên Thường ôn hòa nói với Tiêu Nhân: “K fai k đến, mà k tìm thấy ng, chúng ta cũng gấp, liền kêu quản gia ng làm tìm trc, chúng ta qa trc xem s.”
“K muốn đến thì k đến, tìm cớ, điện thoại k gọi đc s? Tiêu biến khỏi nhân gian r s? Hay là nói ng sống lớn xác như anh ta học cách tàng hình r? Kêu anh ta đừng lo, đừng tránh nữa, Băng Khuynh sẽ k làm phiền anh ta, càng k bám dính anh ta, k thèm tranh chấp với anh ta, nói với anh ta, chia tay là tổn thất của anh ta, anh ta sẽ k thể tìm đc cô gái đơn thuần hơn cô ấy, anh ta sẽ hối hận cả đời!” Tiêu Nhân k khách khí nói.
Nghĩ đến Băng Khuynh tự hành hạ mình cả con đường, cô tức đến muốn đánh nhau, ban đầu rõ ràng là Mộ Nguyệt Sâm cứ bá đạo nắm lấy Băng Khuynh k chịu tha, rất k dễ Băng Khuynh mới động lòng, k chút phản kháng chìm vào trong đó, chớp mắt, nói k cần liền k cần, nói lật mặt liền lật mặt, anh ta coi Băng Khuynh là gì?
Tân Viên Thường k nói chuyện, chỉ thở dài, s bà k hối tiếc chứ.
Ng Mộ gia cũng k nói chuyện, Hạ Vân Khuynh ngây ngốc đứng trc cửa sổ, lòng như chảo sôi đang sôi, lúc nghe thấy em mình muốn nhảy lầu, cô như bị ng khác hung hăng nhéo lỗ tai v, có vài chuyện đột nhiên giác ngộ r.
Thời gian này cô luôn kích động, lời Nguyệt Bạch nói với cô, khiến cô bị mê
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679510/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.