Anh tưởng ở hoàn cảnh khó khăn này, cô sẽ im lặng k nói, chỉ nghe mệnh lệnh cao cao tại thượng lạnh lùng châm biếm của cô?
Anh sai r! Nếu trong lòng anh đây chỉ là trò chơi, 1 trò chơi ác ý, vậy thì cô chơi với anh đến cùng.
Mộ Nguyệt Sâm cởi dây nịt ra, kéo dây kéo quần tây xuống.
Tay, bị khống chế, 2 tay thon dài bị dùng sức nắm lấy.
Bóp chặt, như là muốn bóp nát đi.
Mắt lạnh lùng nhìn mặt cô, Mộ Nguyệt Sâm k có chút hơi nóng nào: “Nếu cô thật sự k đợi nổi như v, 1ph 1s cũng k đợi nổi. phía trc là nhà nghỉ có căn phòng dơ bẩn, cô muốn đi k?”
2 từ dơ bẩn như kim đâm vào xương cốt của Hạ Băng Khuynh.
Cô cho anh tất cả sự đơn thuần của mình, cuối cùng lại bị châm biếm là dơ bẩn.
Nhìn lại vào mắt anh, cô đến gần, nhịn nổi đau như kiến cắn trong lòng, cười với anh: “Tôi lại k có bệnh sạch sẽ, sợ gì chứ? Đi thì đi, chúng ta làm thêm 1 lần cũng k trở nên dơ hơn, làm ít 1 lần cũng k trở nên sạch hơn, tôi đi hỏi ông chủ mở 1 phòng dơ bẩn nhất là đc, tôi vẫn có thể nằm trên đó!”
Lúc này bản thân nói gì, sau này cô đều k nhớ rõ, chỉ biết, lúc này, bản thân k thể khóc. K thể khóc như oán phụ đòi anh giải thích, nhưng lòng lại đau như v, k có đường thoát, thần kinh như bị mê hoặc.
Tay truyền đến cảm giác đau, nghe rõ tiếng gãy của xương cốt.
Mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679529/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.