Cô k có lòng của thánh mẫu, nhưng là chị ruột, k lẽ thật sự liều mạng với cô?
Lời của em, khiến Hạ Vân Khuynh cảm thấy bản thân đc tha thứ r, bất giác ôm em khóc.
Ôn Tử Tích bất giác cười lạnh: “Quả thật chị em tình thâm!”
“K có chuyện gì thì phiền cô cút ra đc k?” Hạ Băng Khuynh dứt khoát nói.
“Cô---” Ôn Tử Tích tức giận, nghĩ nghĩ, bản thân k thể trúng kế kích tướng, liền duy trì bình tĩnh, cho nên, bình ổn lại, cười nói: “Chị là lên đón em Băng Khuynh xuống ăn cơm.”
Hạ Vân Khuynh nghiêng đầu chửi: “Cô là k nghe hiểu tiếng ng hay não tàn, tôi nói với cô r, Băng Khuynh k muốn xuống ăn, rốt cuộc muốn tôi nói bao nhiêu lần?”
Hạ Băng Khuynh nhún vai: “Hiển nhiên, ng não tàn luôn sống trong thế giới của mình, mà k quản lời ng ta nói với mình, bộ dạng còn luôn tự đắc, tự đắc làm niềm vui, quả thật đạt đến cảnh giới nhất định!”
Ôn Tử Tích bị chọc tức r: “Cùng 2 con điêu ngoa, tôi k có gì để nói, k ăn thì thôi!”
Cô quay ng xuống lâu.
Sau khi cô xuống, Hạ Vân Khuynh nhìn em: “Chị đẩy em về phòng nha, hôm nay nấu hoành thánh tôm tươi cho em.”
“Thật k? Có bỏ măng và giá k? Gói như v sẽ đủ vị hơn!” Hạ Băng Khuynh bộ dạng kinh hỉ.
“Đương nhiên nhớ r! Em là đồ tham ăn!” Hạ Vân Khuynh gõ đầu em, lòng vẫn khó chịu, đặc biệt là em gái hiểu chuyện như v.
“Vậy em an toàn đợi ăn r!”
Hạ Băng Khuynh vui vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679550/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.