Hạ Băng Khuynh lấy tay mình ra coi, nghĩ đến nó “đã từng” làm chuyện đó, thế giới của cô hoàn toàn suy sụp.
Kêu cô sau này s đối mặt với tay mình đây.
Mộ Nguyệt Sâm 1 lúc sau mới quay về.
Anh cực kỳ nghiêm túc cảnh cáo cô: “Nha đầu chết tiết, lần sau còn dám nhả bậy, xem anh có đánh nát mông e k.”
“E cũng đâu oán hận gì, anh còn dám nói trc, tay của e, tay của e, sắp nát r---” Hạ Băng Khuynh nhìn tay mình trc mắt anh: “Anh đúng là đại sắc lang!”
“Nói đến đại sắc lang, vừa nãy ăn chuối, đầu e đang nghĩ gì, biểu cảm tại s kì lạ như v?” Mộ Nguyệt Sâm chất vấn.
“Cái cái gì?” Hạ Băng Khuynh bất an động loạn, mắt nhìn quanh:”E k nghĩ gì cả!”
“K nghĩ? E xác định!” Mộ Nguyệt Sâm cong môi cười, mắt đầy tà mị.
Lưỡi Hạ Băng Khuynh k linh hoạt đáp: “E, e, e, đương nhiên, nhiên xác định!”
Tay lớn của Mộ Nguyệt Sâm sờ mặt cô, ngón tay xoa lên môi mềm: “Lưỡi bị mèo nhỏ cắn đi r? Hay là nói, ngậm chuối lâu, lưỡi k động đc r?”
Lời này vốn k có vấn đề, nhưng từ miệng anh, phối hợp với biểu cảm, thật sự là
Mắt Hạ Băng Khuynh trầm xuống, miệng nóng như lửa.
Cô kéo tay anh xuống: “Mộ Nguyệt Sâm, anh ra ngoài cho e, tối nay k đc vào phòng em!”
Tên này nếu ở đây đêm này, cô sẽ thần kinh phân liệt mất.
Quá sắc r!
Cô thậm chí cảm thấy chỗ này của cô là ổ dâm đãng.
Mộ Nguyệt Sâm quay ng nằm lên giường:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679621/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.