“Cậu đừng la nữa đc k, bên trong xảy ra chuyện r---” Lòng Hạ Băng Khuynh vốn hoảng loạn, bị cô la như v, càng loạn hơn.
Tiêu Nhân ở to mắt: “Nhảm nhí, xảy ra chuyện lớn, tớ nói Hạ Băng Khuynh cậu quá rộng lượng k!”
Hạ Băng Khuynh đưa tay qua: “Tớ chịu k nổi nữa, tớ fai đập cửa, dám động chồng tớ, tớ sẽ thiếm Mộ Nguyệt Sâm---”
Đưa nắm đấm vừa đập qua, tiếng mở cửa.
Trong cửa, Mộ Nguyệt Sâm mặt vẫn như diêm la xuất hiện trc mắt cô.
Tiêu Nhân đưa cao nắm đấm, cứng nhắc ở đó.
Đương nhiên, cô la lớn v, Mộ Nguyệt Sâm nhất định nghe thấy.
Hạ Băng Khuynh quỳ ở trên giường, biểu cảm bất lực.
Cô rốt cuộc làm s có thể tưởng tượng đc, Mộ Nguyệt Sâm và thầy Quý nhìn là biết trai thẳng đến k thể thẳng hơn, mà dù có gì đó, cũng sẽ k đột nhiên làm gì trc mặt họ.
Não bộ này thật sự k thể cứu chữa!
Mặt đẹp của Quý Tu còn đỏ hơn lúc nãy.
1 giáo sư bình thường trầm ổn bình tĩnh, k nói đùa, lại nghiêm túc rập khuôn, lại bị nha đầu này ép đến 5 lần 7 lượt đỏ mặt, cũng tính là có bản lĩnh r.
Tiêu Nhân nhìn họ mặc đồ đàng hoàng, biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm rất khủng bố, cô chớp mắt, lại chíp, yếu ớt thu nắm đấm lại.
Xong r, hiểu lầm r!
Cô chọc fai diêm vương r!
“haha---” Cô tự cười 2 tiếng, muốn phá giải cục diện: “À, tam tam thiếu gia, ý tôi là, là muốn nói---”
“Muốn nói cái gì?” Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679686/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.